Phật là trùm khắp mọi nơi
Chân Tánh theo Phật khắp nơi mà hành
Trong Tánh Phật chỉ rõ rành
Cái Thấy thanh tịnh không sanh điều gì.
Cái Nghe thanh tịnh một khi
Khi Biết chỉ Biết vậy thì mà thôi
Pháp Tánh, trùm khắp mọi nơi
Có phát ra tiếng, tiếng thời không vơi.
Tiếng đi khắp chốn khắp nơi
Nhưng trong Pháp Tánh, không đời mất đi
Nếu khi tiếng phát lại thì
Tiếng trong như trước cũng y ban đầu.
Đừng tưởng tiếng nói ban đầu
Chỗ này không có mất đâu bao giờ
Thầy chỉ các con bây giờ
Như ở mặt biển bất ngờ phúng lên.
Tướng nước khi đã vượt lên
Lên cao đến đỉnh lại rơi về nguồn
Thầy dạy các con phải luôn
Cứ nhớ cho kỹ lý này suy ra.
Pháp Tánh không phải ở xa
Ở trong thanh tịnh chạy ra ngoài nguồn
Tất cả tứ đại cũng luôn
Ở trong Tánh nguồn chạy khắp mọi nơi.
Khi vào tam giới rong chơi
Bị hút vật lý luân hồi chuyền đi
Các con đừng có tư nghì
Tánh Thấy thanh tịnh là đây Niết bàn.
Muốn lìa sức hút thế gian
Chỉ cần “Thôi, Dứt” Niết bàn hiện ra
Như Lai nói rõ lòng ta
Tu theo đạo Phật là xa luân hồi.
Ai làm như vậy được rồi
Luân hồi sanh tử là thôi tìm mình
Các ông ngồi đó lặng thinh
Uổng công vô ích không tìm ra chi.
Nghe lời ta dạy một khi
Thực hiện cho được tâm thì yên vui
Như Lai để lại niềm vui
Cho người thanh tịnh yên vui Niết bàn.
Tức khắc hết khổ hết nan
Như Lai chỉ rõ có đàng này thôi
Các ông có kiếm được rồi
Đây là đường khổ xa rời nhà xưa.
Dù cho ngồi tịnh sáng trưa
Không biết đường đến chỗ xưa nhà mình
Các ông cố gắng giữ gìn
Nhận ra Tánh Thấy biết mình có Nghe.
Căn bản các Tánh là bè
Đưa người thanh tịnh về miền quê xưa
Tu Thiền đừng chọn sớm trưa
Không ngồi không đứng không ưa Niết bàn.
Tâm mình đừng có lang thang
Tìm theo vật lý mất đàng về quê
Các ông nhất quyết lời thề
Chưa nhận chân thật không hề dậy đi.
Tâm phải nhất quyết một khi
Chừng nào nhận được độ thì người quen
Đứng trước ánh sáng ngọn đèn
Xin đèn chứng giám một phen lòng này!
(Trích quyển Huyền Ký của Đức Phật và những vị Ngộ thiền – tác giả Nguyễn Nhân)