Kỹ sư Lâm Chánh Trung, sanh năm 1944, tại Tp. Huế, cư ngụ tại tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc. Khi ngộ thiền kỹ sư có làm bài thơ 48 câu:
Đất Huế có núi Ngự Bình
Có sông tuyệt đẹp có cầu sáu vai
Nói đến xứ Huế nhớ ngay
Các lăng vua Nguyễn ở ngay kinh thành.
Ở trong sử học ghi rành
Có chùa Thiên Mụ chỉ dành vua xưa
Thiền tông Liễu Quán ngày xưa
Ngộ được thiền học xa xưa đất này.
Tôi nhớ nên về hỏi Thầy
Tu thiền là sao xin Thầy chỉ con
Vị Thầy nhìn nước nhìn non
Liền mở miệng nói thôi con đừng thiền.
Thầy đưa sách tụng là yên
Tụng nhiều kinh sách về miền quê xưa
Bạn tôi mới nói khi trưa
Thiền tông khai mở cũng vừa đây thôi.
Tôi xin từ giã vị Thầy
Xem qua địa chỉ ở đâu dạy thiền
Lật báo thấy ở Nam miền
Tôi vào trong ấy mua thiền đọc chơi.
Vừa đọc hết sách tôi thời
Đã trút bỏ được gánh đời triễu vai
May tôi gặp được vị Thầy
Thầy ấy dạy bảo như vầy mà tu.
Trước phải biết tu là gì?
Khi tu không được tư nghì hay tri
Thuần thục, như vậy nhận đi
Kế đến phải biết cái chi là mình?
Khi Thấy là phải lặng thinh
Nếu Thấy chồng Thấy là mình chuyển luân!
Do vậy Đức Phật bảo “Dừng”
Cái Thấy thanh tịnh là đây Niết bàn.
Tu thiền cực lực gian nan
Dụng công tìm được là “hàng” bỏ đi
Cái Nghe trực nhận tức thì
Nhận được Nghe, Thấy tức thì hết luân.
Ngày xưa Đức Phật bảo “Dừng”
Đừng theo luân hồi là giải thoát ngay
Tôi nghe Thầy dạy rất hay
Không ngờ quê vắng nhận ngay Niết bàn.
Hôm nay tôi hết gian nan
Nhìn thấy quê cũ đầu đàng trước kia
Tôi nay thật sự đã lìa
Luân hồi đã bỏ nhận kia Niết bàn.
Hiện nay tôi được bình an
Về nơi quê cũ an nhàn thảnh thơi
Tôi nay đã ngộ được rồi
Cũng nhờ thiền học cứu đời của tôi.