Kỹ sư Đinh Huệ Thắng, sanh năm 1950, tại huyện Chợ Gạo, tỉnh Tiền Giang, cư ngụ tại Tp. Inchon, Hàn Quốc. Khi ngộ thiền, kỹ sư có viết 60 câu thơ:
Mỹ Tho là tỉnh Định Tường
Tiền Giang mới gọi sau này mà thôi
Chùa chiền xây dựng khắp nơi
Vĩnh Tràng chùa cổ là tôi biết nhiều.
Khi sống xa xứ bao nhiêu
Nhớ về quê mẹ bao điều ước mơ
Nhớ lại khi lúc tuổi thơ
Khi còn trong nước tôi mơ tu thiền.
Quí sư, dạy bảo tôi thiền
Nếu muốn hành thiền, phải bắt giò lên
Trước mắt phải để ngọn đèn
Cứ quán cứ tưởng ánh đèn khắp nơi.
Tôi thường quán vậy được rồi
Mỗi khi rãnh rỗi tôi ngồi thiền tu
Bao năm mài miệt công phu
Bất ngờ có Chú đang tu môn thiền.
Chú ấy chỉ dạy tôi thiền
Cháu tu quán tưởng là thiền trầm luân
Chú bảo tôi tu chỉ “Dừng”
Nhận ra tánh Biết là chân của mình.
Con xem sách dạy tu thiền
Của ông tác giả dạy thiền rất hay
Trước Chú không tin việc này
Nhờ bạn thân thiết tặng đây sách thiền.
Mở ra xem cách tu thiền
Không ngờ thiền định không cần dụng công
Tánh Thấy chỉ Biết trong lòng
Niết bàn vi diệu được phồng ra ngay.
Trên đời có một không hai
Nếu tu mà được không xài được đâu
Tu thiền mà quán hay cầu
Chẳng khác tìm lửa tận sâu đáy hồ.
Xem sách tôi đã nhận vô
Tu thiền tìm kiếm bỏ mồ chôn đi
Xem kỹ tôi ngộ tức thì
Tánh Biết chỉ Biết là đây Niết bàn.
Hiện tôi đã hết gian nan
Không quán không tưởng Niết bàn nơi tôi
Hôm nay tôi nhận được rồi
Viết ra mấy chữ ơi thôi tôi mừng!
Hiện nay tôi biết cách “Dừng”
Cũng xin tác giả vui mừng cùng tôi
Vì tôi hiện ở xa xôi
Mong nhờ tác giả trình tôi với Thầy.
Hôm nay tôi được như vầy
Cũng nhờ tác giả phổ đây tu thiền
Không phải mình tôi có duyên
Cũng có nhiều người nhận được Thiền tông.
Thơ này tôi viết rất mong
Chân thật một lòng cám ơn Thầy kia
Hôm nay tôi đã xa lìa
Luân hồi sinh tử xưa kia bỏ liền.
Chúng tôi hiện biết tu thiền
Không cần quán tưởng ngồi thiền mà chi
Chỉ cần trực nhận tức thì
Tánh Thấy yên lặng là miền quê xưa.
Tu thiền đừng nói sớm trưa
Không ngồi không đứng không ưa Niết bàn
Chúng tôi hiện ở xứ Hàn
Mà lúc nào cũng lang thang quê nhà.