Ông Trương Trọng Truyền, sanh 1948 (62 tuổi), tại Sa Đéc, tỉnh Đồng Tháp. Cư ngụ tại thành phố Boston, Đông Bắc nước Mỹ. Có viết thơ như sau:
Boston, ngày 18 tháng 11 năm 2009.
Kính gởi tác giả Nguyễn Nhân.
Tôi tên là Trương Trọng Truyền, kỹ sư điện tử. Cư ngụ tại thành phố Boston, miền Đông Bắc nước Mỹ. Đầu năm 2009, tôi có về Việt Nam, đến ông mua 4 quyển sách viết về Thiền tông học. Tôi đọc sách ông viết, tự nhiên tôi có cảm giác kỳ lạ!
Càng đọc, càng thấy mê say, từ trước đến nay, tôi cứ tưởng tượng đạo Phật chỉ biết gõ mõ, tụng kinh, làm rung động lòng người, đưa tâm hồn người tụng hoặc người nghe vào cõi hư ảo nào đó?
Còn những vị tu thiền, các Ngài dạy những chuyện mơ hồ, đưa người tu vào chỗ không có thật!
Đọc 4 quyển sách ông viết, tâm tôi được sáng tỏ, xóa tan những gì mà từ trước đến nay tôi tưởng tượng. Sách ông viết rất rõ ràng và trong sáng, cộng với lời giải của vị Trưởng ban quản trị chùa Thiền tông Tân Diệu quá thực tế và khoa học.
Tôi có tò mò thực hành:
“Tâm thanh tịnh, rỗng lặng, nhưng lúc nào cũng biết”.
Tôi chỉ thực hiện mới có 2 ngày, tự nhiên thân, tâm tôi có chuyển biến. Tiếp tục tôi thực hiện thêm 5 ngày nữa, bỗng lúc 10 giờ đêm ngày thứ 7: Tâm tôi như sáng lên. Thân tôi nghe rất nhẹ nhàng, người như muốn rời mặt giường.
Tôi mới tìm đọc những đoạn sách mà ông viết, sao tôi thấy rất giống những gì ông nêu. Tình trạng thân tâm tôi cảm nhận được, không biết nói với ai, vì người ở đất Mỹ này, chủ yếu cầu nguyện là chính; còn tu thiền như ông nêu trong sách không ai thực hành. Tôi liền nhớ đến ông, chỉ người viết ra sách mới giải thích được.
Nên tôi liền viết mấy lời thơ văn này. Trước, kể cho ông nghe sự cảm nhận của tôi. Sau, xin ông giải thích hoặc ông hỏi giùm tôi với vị Trưởng ban quản tri chùa Thiền tông Tân Diệu về sự cảm nhận của tôi à cho tôi biết. Xin cám ơn ông trước.
Sau đây, tôi có 20 câu thơ thất cú diễn tả lại sự cảm nhận của tôi, xin trình ông:
Thơ rằng:
Vào chùa hỏi các pháp tu thiền
Quí sư dạy, bảo, coi chừng điên!
Kệ kinh chuông mỏ là đủ lắm
Tu chi pháp ấy, bị não phiền!
Mấy lần thưa hỏi không ai chỉ
Qúi chùa hù doạ coi chừng điên!
Ngỡ rằng thiền học nay đã mất
Bỏ đi mơ mộng pháp tu thiền.
Tuổi già lần chót về Việt Nam
Nghe báo rêu rao bán sách thiền
Mua sách Nguyễn Nhân về đọc thử
Bỗng nhiên giác ngộ tuyệt môn thiền.
Thơ này tôi gởi, mới ngủ yên
Cám ơn ông, tôi hết não phiền
Diễm phúc cho tôi nay nhận được
Lệ rơi! Tôi chứng tuyệt môn thiền!
Khi tôi ngâm bài thơ này, vợ và 3 đứa con tôi, kể cả những người bạn mà tôi biếu sách của ông viết cho họ đọc, họ cũng rưng rưng nước mắt, vì cảm động!
Lời tỏ bày của ông Trương Trọng Truyền, chúng tôi có trình vị Trưởng ban quản trị chùa Thiền tông Tân Diệu, được vị Trưởng ban ghi nhận là ông Trương Trọng Truyền có duyên lớn nên đã giác ngộ “Yếu chỉ Thiền tông” và ông đã đạt được luôn “Bí mật Thiền tông”.
Trưởng ban có nói với chúng tôi:
– Đề nghi ông Trương Trọng Truyền, gởi cho Trưởng ban 1 tấm ảnh 4×6, ghi địa chỉ cũng như ngày, tháng, năm sanh, nơi sanh, để Trưởng ban lập hồ sơ và hành lễ truyền “Bí mật Thiền tông” cho ông Trương Trọng Truyền.
Chúng tôi liền điện báo lại cho ông Trương Trọng Truyền biết. ông Trương Trọng Truyền vô cùng cám ơn.