Tin nổi bật

Lời cám ơn của ông Nguyễn Thái Phiên (1951), Long Thành – Đồng Nai

Ông Nguyễn Thái Phiên, sanh năm 1951 (59 tuổi), tại huyện Long Thành, tỉnh Đồng Nai. Cư ngụ tại thành phố San Diago, Hoa Kỳ. Có thơ viết như sau:

San Diago, ngày 19 tháng 9 năm 2009.
Kính gởi tác giả Nguyễn Nhân.
Tôi tên là Nguyễn Thái Phiên, kỹ sư cơ khí, sinh sống tại đất Mỹ này từ năm 1992, tôi sắp về hưu, ông biết rồi đó: Người lớn tuổi luôn lúc nào cũng lo cho tuổi già của mình, gia đình, ba mẹ tôi là người theo đạo Phật, nên tôi thường xuyên đi chùa lễ Phật, cầu mong cho gia đình được mạnh khỏe.
Gần 20 năm tôi sống trên đất Mỹ này, suốt ngày đi làm việc như là cái máy, chỉ vì đồng tiền bát gạo, đi đây đi đó, khi tuổi đã về chiều, tôi mới giựt mình, nghe lời trong kinh Đức Phật dạy:
– Khi mất thân này khó mà tìm trở lại làm người được! Vì chỗ đó, tôi có đến các chùa ở gần cũng như ở xa, kể cả tôi về Việt Nam hỏi những vị sư có tiếng tăm hỏi cách tu nào để không trở lại làm người nữa, nhờ đó để được giác ngộ và giải thoát, nhưng tôi đều thất vọng.
Đầu năm 2009, tôi có về Việt Nam, được người nhà mách là tác giả có xuất bản mấy quyển sách viết về thiền học, trong đó có 2 quyển “Tu theo pháp môn nào của đạo Phật dễ giác ngộ và Hành đúng phương pháp Phật dạy chắc chắn được giải thoát”. Tôi nghe lạ, nên có mua bốn quyển về đọc. Không ngờ, khi tôi đọc sách của tác giả viết, tôi như bị “lực hút của sách”, tôi đọc hết sức say mê, cứ đọc đi đọc lại như vậy đến 10 lần! Bất ngờ, tôi sáng được lý thiền mà tác giả nêu do vị Trưởng ban quản trị chùa Thiền tông Tân Diệu giảng giải. Mừng quá, tôi không biết bày tỏ cùng ai, nên nay tôi viết thơ này: Trước, cám ơn tác giả. Sau, nhờ tác giả gởi lời tơi đến hỏi thăm sức khỏe vị Trưởng ban quản trị chùa Thiền tông Tân Diệu và cám ơn Thầy. Tiện đây, tôi xin trình bài thơ về sự tỏ ngộ của tôi, xin tác giả vui lòng nhận cho:
Thơ rằng:
Đạo Phật đơn giản lại cao sâu
Nhiều năm tìm kiếm hoặc xin, cầu
Nay nghe tác giả phân tích rõ
Nhận nghĩa Như Lai rất nhiệm mầu.
Mấy năm học hỏi quá nhức đầu
Sách cao, sách thấp, chẳng thấy đâu
Chỉ bỏ sáu “đô” mua bốn quyển
Nhận được chân tâm chẳng cần cầu.
Duyên lớn của tôi chỉ ngước đầu
Nhìn về nước Việt thấy hạt Châu
Phước tôi sao lại lớn lao thế?
Chỉ ít tiền nhận được Đại Châu.
Từ nay tôi “bị mất” khổ sầu
Cũng nhờ tác giả nêu mấy câu
Mỹ Châu lúc nào tôi cũng nhớ
Quê hương nước Việt có báu mầu.
Thú thật với tác giả, mỗi lần tôi ngâm bài thơ này là tôi khóc! Vì phước lớn của tôi không biết có từ lúc nào, mà nay tôi có duyên đọc được sách viết về Thiền tông học này quá tuyệt diệu như vậy!

Bài thơ 16 câu nói trên, chúng tôi có trình với Thiền gia Chánh Huệ Phong, Trưởng ban quản trị chùa Thiền tông Tân Diệu, được Thầy quản trị công nhận là ông Nguyễn Thái Phiên đã giác ngộ “Yếu chỉ Thiền tông” mà ngộ rất sâu, cũng có thể nói, ông Nguyễn Thái Phiên đã vào được cửa “Bí mật Thiền tông” rồi vậy, nên Thiền gia Chánh Huệ Phong quyết định cấp cho ông giấy chứng nhận là đã đạt được “Bí mật Thiền tông” và chánh thức hành lễ truyền Bí mật Thiền tông cho ông sau đó 1 tuần.
Về phần chúng tôi, có bổn phận là thông báo cho ông Nguyễn Thái Phiên về ý của vị Trưởng ban.
Ông Nguyễn Thái Phiên nghe chúng tôi điện qua, ông hết sức vui mừng cám ơn chúng tôi và Trưởng ban.