Phật tử Thiền tông NGUYỄN BẠCH ĐẰNG, sanh năm 1974, tại Sài Gòn, cư ngụ 326/17, bến Phú Định, P.16, Q. 8, TP.HCM, hỏi tác giả Nguyễn Nhân một loạt câu hỏi rất hay. Chúng tôi xin trích 2 câu như sau:
1. Tu theo Thiền tông là giải thoát, giải thoát là chiều Dương.
– Các môn khác tu trong vật lý, nên bị luân hồi, luân hồi là chiều Âm.
– Hai phần này đối nghịch nhau.
– Theo Thiền tông: Để dung hòa 2 phần nói trên được bình đẳng, thì phải làm sao?
2. Tập như thế nào để vỏ bọc Tánh người thả lỏng Tánh Phật ra?
Tác giả Nguyễn Nhân trả lời:
Câu 1:
Thiền tông không tinh thần, không lý luận, không dung hòa và cũng không bình đẳng. Đức Phật dạy:
Vị nào muốn giải thoát ra ngoài nhân quả luân hồi của thế giới vật lý Âm Dương này, thì phải biết 2 phần như sau:
1/- Trực nhận 1 trong 4 thứ của Tánh Phật và luôn sống với 1 trong 4 Tánh Phật ấy, khi thuần thục dòng quét của điện từ Âm Dương không quét được. Được như vậy, Phật Tánh được tự tại rồi đó, chưa rơi vào Trung tâm vận hành luân hồi được.
Vì sao vậy?
– Vỏ bọc Tánh Phật chưa tạo được lực rơi.
Tạo ra lực rơi bằng cách nào?
– Bằng cách là phải tạo ra công đức, để vỏ bọc Tánh Phật nặng mà rơi vào Trung Tâm vân hành luân hồi. Để từ đây, Tánh Phật nhìn thấy được 2 cửa:
A- Cửa Hải Triều Âm, là nơi trước kia Tánh Phật đã bị hút vào.
B- Cửa Hải Triều Dương, là cửa đẩy Tánh Phật sẽ trở vể Bể tánh thanh tịnh, là nơi thế giới Mười phương chư Phật sống, quí Ngài gọi là “Phật giới”.
2/- Sử dụng Thân và Tâm duyên hợp của vật lý, thì mãi mãi đi trong Lục đạo luân hồi.
Ở trong thế giới vật lý Âm Dương này:
– Dù có nói hay giảng kinh hay đến cỡ nào.
– Dụng công ngồi thiền 1 ngàn năm hay lâu vạn lần đi nữa.
– Xưng mình là ông Thần bà Thánh, hay cao hơn.
Chỉ là việc làm trong thế giới nhân quả này, để khoe cùng thiên hạ để kiếm danh và tiển, chứ không ngoài gì khác.
Đức Phật có dạy:
– Ngày xưa, Ngài Trí Thông Chí Thắng, dụng công ngồi thiền ở đạo tràng đến 10 tiểu kiếp mà Phật Tánh cũng không hiển lộ. Đợi đến khi Đức Phật Tỳ Khí chỉ dạy Ngài có 5 phút thôi, mà Ngài nhận ra Phật Tánh của chính Ngài.
– Ngày nay, trong chúng ta có ai ngồi thiền bằng Ngài không, mà chúng ta không chịu rút kinh nghiệm của Ngài, học lời của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni dạy nơi thế giới này, để nhận ra Phật Tánh của chính mình.
Câu 2:
Muốn Tánh người nhả Tánh Phật ra, duy nhứt là tạo ra công đức để lưu vào vỏ bọc Tánh Phật:
– Ít thì Tánh người thả lỏng Tánh Phật ra.
– Còn nhiều và vô lượng, thì Tánh Phật được tự tại, tức tự đo. Lúc này vỏ bọc Tánh người là công cụ cho Tánh Phật tạm thời sử dụng. Nói cho chính xác, là phương tiện của Tánh Phật làm việc, để giúp cho loài người ai muốn giải thoát, hãy đến với Tánh Phật núp trong Tánh phàm phu này mà học đạo giải thoát.
Đức Phật dạy rất kỹ người Phàm phu này:
– Vị Phàm phu nào được Tánh Phật nương vào, không cho ai biết, nếu cho ai biết, thì Tánh Phật liền bỏ tánh Phàm phu này ngay, còn hậu quả như thế nào Như Lai không nói. Vì vậy, người Phàm phu nào được may mắn như vậy, tự lo liệu vậy.
Còn về tạo ra công đức:
– Duy nhất chỉ có một cách thôi, không có phương cách nào thay thế được. Sở dĩ, từ xưa đến nay, có nhiều vị dạy cho loài người giải thoát, là vì họ cũng có nhiệt tình, nhưng vì họ không biết được “Công thức Giải thoát của Thiền tông”, nên họ Tưởng tượng ra dạy con người. Vì không biết nên họ làm sai.