Bà Lam Thi Phương Vũ trình thưa hỏi Đức Phật:
– Kính xin Đức Thế Tôn dạy con “Cách ấm vô minh là sao, kính xin Đức Thế Tôn dạy con”?
Đức Phật dạy:
– Cách ấm là ở trong thai của mẹ.
– Vô minh là không còn sáng suốt nữa.
Tức vào thai mẹ thì không còn nhớ đời trước nữa. Đây là qui luật Nhân quả trong Vật lý nơi Thế giới này, nếu không quên những việc đời trước, thì phải khổ sở vô cùng!
Vì sao vậy?
Như Lai ví dụ như sau bà sẽ rõ:
– Ví dụ, đời trước bà là người giàu có, mà lại keo kiệt với người ăn kẻ ở. Theo luật Nhân quả, nếu phước của bà đời này bà đã sử dụng hết, thì bà phải trở lại làm người hầu để trả nợ trước, nếu bà không quên đời trước của mình, thì bà có thể nào sống nổi không?
Hoặc đời trước, bà là một vị Thầy được nhiều người kính nể. Vì bà được nhiều người kính nể như vậy, để không phụ lòng những người có lòng kính nể bà, nhưng Phật pháp bà không biết giác ngộ là sao và giải thoát là gì. Bà tưởng tượng ra nói để đáp lại lòng kính trọng của họ. Sau, họ cúng tiền cho bà. Cũng vì bà không biết mà tưởng tượng ra đó, tức bà tự tạo ra Nhân quả xấu, đầu thai trở lại để trả quả cho những người này, nếu bà nhớ rõ như vậy, bà có chịu nổi không, cũng nhờ Cách ấm vô minh này, thì bà mới sống được.
Như Lai kể cho bà nghe một câu chuyện: Ở thị trấn Dương Đường, có ông Thân Thành Lượng, đời trước là một vị quan chủ tỉnh có lòng từ ái thương người, ai ai cũng kính trọng ông. Ông thường đến chùa Thọ bát quan trai để cầu phúc cho bá tánh. Ông thường cầu như sau:
– Tôi xin ăn bửa cơm thanh tịnh này. Trước, để gia đình tôi được bình yên. Sau, giúp cho nhân dân trong tỉnh của tôi được ấm no hạnh phúc.
Có một lần, vị quan này cầu thêm như sau:
– Nếu kiếp sau tôi được làm người trở lại, xin cho tôi được nhớ lại đời trước của tôi.
Người nào Thọ bát quan trai mà giữ đúng 8 giới qui định trong Vật lý này, thì những nguyện ước của mình sẽ được toại nguyện. Vị quan chủ tỉnh này khi Thọ bát quan trai, ông thực hành rất nghiêm chỉnh đúng theo qui luật Nhân quả Vật lý nơi Thế giới này. Tuy ông là một vị quan có lòng từ ái, nhưng có lần ông bị vướng 1 lỗi như sau:
– Em vợ của ông phạm tội giết người, vì vợ ông van xin ông cứu giúp cho đứa em này, ông đồng ý bỏ qua, luật pháp là giết người phải đền mạng. Tuy ông bỏ qua như vậy, nhưng cũng bồi thường thỏa đáng cho bên gia đình của người bị em vợ ông giết. Nhân thế việc này là phải, nhưng về Nhân quả thì không thể được.
Vì sao vậy?
Vì Nhân quả là luật bất di bất dịch nơi Thế giới Vật lý này. Cũng vì ông bỏ qua chuyện giết người này, nên khi ông hết tuổi thọ phải sanh vào gia tộc của người mà em vợ ông giết để trả quả. Khi ông được sanh vào gia tộc này, tánh ông cũng rất hiền lành, nhưng không hiểu sao mà ai cũng ghét ông, xem ông như là kẻ thù. Một hôm, Như Lai đi qua đây, ông có đến ra mắt Như Lai và hỏi duyên cớ tại sao trong gia đình ai cũng ghét ông như vậy.
Như Lai không trả lời mà có lời khuyên ông:
– Ông cứ sống bình thản đi rồi có ngày sẽ qua. Ông không chịu, cứ năn nỉ Như Lai mãi.
Như Lai có nói:
– Nếu ông biết được đời trước của ông, thì ông không thể nào sống được đâu.
Ông không tin, nên cứ năn nỉ Như Lai.
Nên Như Lai nói:
– Ông năn nỉ Như Lai như vậy, nếu Như Lai nói cho ông biết, thì Như Lai phá vở qui luật Nhân quả Vật lý nơi Thế giới này. Nhưng đây cũng là bài học cho người nhiều đời sau, nên Như Lai cho ông biết, khi ông biết được rồi, thì mạng ông sẽ mất, nếu ông chịu Như Lai sẽ tạo điều kiện cho ông biết.
Ông ấy bằng lòng, nên Như Lai dùng ngón tay trỏ ấn vào Thiên nhãn của ông và nói:
– Đúng 30 ngày sau tự nhiên ông sẽ biết tất cả những gì mà đời trước của ông đã làm. Đúng 30 ngày sau, Thiên nhãn ông được mở ra, tự nhiên ông biết được tất cả những việc làm của ông đời trước. Đời trước của ông làm phước rất nhiều, chỉ mắc phải một lỗi là tha mạng chết cho em vợ của ông. Vì ông biết được quá khứ đó, nên tự ông ăn bửa cơm Bát quan trai và nguyện được bỏ mạng, để trả nhân quả vì ông tha mạng sống cho em vợ của ông. Thế là ông thực hiện có kết quả là ông tự chết.
Bà Lam Thi Phương Vũ, vừa nghe Đức Phật dạy về nhớ lại đời trước, tự nhiên bà bật khóc nữa! Làm những vị có mặt, ai ai cũng khóc theo.
Bà không còn lời gì để hỏi nữa, nên bà lạy tạ Đức Phật rồi lui ra.
Trích quyển “Đức Phật dạy tu Thiền tông – Công thức Giải thoát” – tác giả Nguyễn Nhân.